Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

VƯỢT QUA SỢ HẢI LÀ CHIẾN THẮNG BẢN THÂN

Con người có một ranh giới . Cái ranh giới giữa cái đúng và cái sai - giữa cái tốt và cái xấu giữa con người với con người , khoảng cách này rất gần nhau nhưng có một ranh giới nhất định. Có mấy ai hiểu nhận biết ra điều này chỉ có người suy nghĩ và nhận biết thì mới hiểu biết và làm chủ được bản thân đang làm gì sẽ có hậu quả thế nào có ảnh hưởng tổn thương đến ai không??! Tất cả đều gì thì cũng đừng lấy lý do làm tấm bia để bào chữa cho bản thân .Vì chẳng qua là Bạn đang sợ hải nên đổ lỗi và lấy một lý do để lấp đầy sự yếu kém và yếu đuối từ bản thân của chính mình đây cũng chính sự thất bại của bạn vì không chiến thắng được bản thân cái mà bạn mong muốn mà không làm được và sự cố chấp là của những kẻ thất bại hay làm để đổ lỗi cho kẻ khác. Để tìm đến thành đạt trong cuộc sống ,tình yêu và hạnh phúc thì chúng ta phải chiến thắng được bản thân.

Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2012

Vài Nét Về Cuộc Sống Và Xã Hội Quanh Tôi

Bạn có hiểu Xã hội là gì ?là muôn màu muôn vẻ có rất nhiều tầng lớp và con người khác nhau . Mỗi một con người là một chủ thể cuả xã hội nên suy nghĩ ,quan điểm ,hành động ...khác nhau vì tất cả mọi đều được cấu thành bởi lối sống tức là lề luật do mỗi một cá thể suy nghĩ quan điểm tích cực hay tiêu cực sẽ dẫn đến hành động tích cực hay tiêu cực .
Nên trên thế giới có rất nhiều Đạo để con người hướng đến cái thiện cuộc sống trở nên đẹp hơn thánh thiện hơn vì ở đâu có tình yêu - thương - bác ái thì ở đó có niềm vui hạnh phúc . Ngoài trừ những đạo cực đoan lấy vỏ bọc là đạo nghĩa mà đi làm việc xấu như khủng bố giết người hàng loạt với danh nghĩa là tử vì đạo đem lại lợi ích cho một cá thể hoặc cá nhân nào đó... .Nguy hiểm nhất là người sống không có lề luật không đường lối thích sống theo sở thích của riêng mình không kể là tốt hay xấu có hại cho người khác hay không chỉ biết và phục vụ sở thích cho bản thân. Tất cả đều từ cái tâm là từ cái khối óc - tư duy rồi tới hành động mà hành động trực tiếp hay gián tiếp đều hiệu ứng như nhau qua lời nói-hành động để trở thành con người tốt hay xấu ,trở thành người tích cực hay tiêu cực .

Thứ Bảy, 31 tháng 3, 2012

Đạo Đức Của Một Đấng Mày Râu Và Một Đấng Phu Quân

Xét theo xu hướng thời nay con người chạy theo cái mặt bề ngoài thì nhiều . Họ ít để ý bản chất đạo đức của con người bên trong . Vậy những điều khoản đạo đức của đấng mày râu một đấng phu quân là gì ?
Đầu đội đầu chân đạp đất gánh vác trọng trách , trách nhiệm của một người chồng người cha là người đàn ông thật sự. Vậy người đàn ông thật sự là như thế nào ? Người đàn ông thật sự là biết chia sẻ những công việc nhỏ nhạt nhất cho đến việc lớn đối với người phụ nữ yêu thương(đối với người đàn ông độc thân )còn nhất đối với người có gia đình là người vợ yêu quý và giúp đỡ những người xung quanh mình.
Một người đàn ông luôn có Khí Phách - Nghĩa Khí và Độ Lượng , Chung Thuỷ , Trách Nhiệm rõ ràng không được chạy trốn mà phải đương đầu với mọi khó khăn trong cuộc sống nhất là trong tình yêu . Người đàn ông kém cỏi nhất là tự lừa dối mình chạy trốn không dám đối mặt với bản thân mình với một sự thật là tôi đã yêu và không dám thành thật thừa nhận là tôi đang yêu .Thử hỏi một con người không dám đương đầu với sự thật thì thử hỏi có dám đương đầu với chuyện lớn hơn sao?! Đấu tranh để dành lấy Hạnh Phúc uh !. Bạn đừng có mơ hồ mà nghĩ rằng sẽ có được hạnh phúc với người KHÔNG có bản lĩnh của một người đàn ông vì ngay chính bản thân không dám nhìn nhận tình yêu của chính mình . Vậy người như vậy sẽ thành công trong cuộc sống chăng? Tôi nghĩ người như vậy chỉ nếm mùi thất bại trong tình yêu và luôn cảm thấy đau khổ và dằng vặt

Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012

ĐÊM BUỒN

Cảm giác thật lạ
Không biết mình đã có cảm giác ấy từ bao giờ
khó tả đến lạ lùng
Chẳng biết nó đến từ đâu
Chẳng biết xuất phát từ lúc nào
Phải chăng con tim như ngừng đập
Vì quá mắc cỡ e ngại hay vì hay suy nghĩ ...?!
Không biết đây có thể gọi là tình yêu ?
Vừa chớm nở ?
Tình yêu ấy có đủ để vượt qua sóng gió hay không ?
Không biết người ấy có cùng cảm giác ấy hay không ?
Có cùng một nhịp đập có cùng một chí hướng?!
Không biết người ấy có nắm tay mình lướt sóng cuộc đời ?
Anh sẽ không buôn tay nếu em bị ngã ?
Anh sẽ âu yếm nâng đỡ em đứng dậy ?!
Anh sẽ tỏ ra yêu thương hơn mỗi lần em đau ?!
Anh sẽ yêu thương và quý trọng em đến hết cuộc đời này ?
Anh sẽ tha thứ những sai lầm trong cách ứng sử cũng như trong cuộc sống hàng ngày va chạm phải?
Anh sẽ biết nói lời xin lỗi khi mình có lỗi
Anh sẽ tha thứ cho em như em tha thứ cho anh ?

Thứ Ba, 6 tháng 3, 2012

cảm xúc

     Một ngày mới nắng lên em giang tay chào đón ....
     Một cảm giác kỳ lạ đang tiềm ẩn  trong lòng em . Cảm giác  miên  man đến khó tả
Nhìn qua khung cửa sổ em đón từng tia nắng yếu ớt len vào nhà . Dưới khóm cây có những chú chim hót liu lo từng âm điệu khác nhau như bản tình ca đơn độc từng âm thanh một cất lên liền nhau như những câu vấn đáp não lòng . Dường như , nó cũng có tâm trạng giống em cô đơn tê tái giữa không gian tỉnh mịch
     Đột  nhiên cơn mưa rào kéo đến những hạt mưa ti tách lăng trên má và bờ môi khao khát cháy bỏng , cơn mưa đã làm diệu đi cơn khát .......nước! Dường như, Thiên nhiên cũng hiểu được tâm trạng của em mà an ủi  . Em xúc động như muốn òa lên khóc vì có sự đồng cảm của  ông trời . Duy chỉ có người ấy  thì không
      Hạt mưa dần thưa thớt thì bất chợt  cơn mưa tiếp theo ào ào đổ  xuống cứ thế lập  đi  lập lại như muốn dội sạch tất cả bụi bám bẩn trên thị trấn nhỏ bé này
      Cơn mưa cũng  dần dần tạnh hẳn. Âm thanh tấp nập xe cộ rền vang .
         Em quay lại với âm thanh quay cuồn với cuộc sống,
              Em muốn quên đi cái cảm giác trống rổng trong lòng.
         Bởi vì em cứ đi tìm anh mãi mà chưa gặp
             Một trái tim anh dành trọn cho em và cái tổ ấm gia đình bé nhỏ.
         Em biết chắc là anh đang đứng chờ em ở đâu đó trên thế gian này,
              Nhất định em sẽ gặp thấy anh trong đời.
         Em  quan điểm trong tình yêu là luôn tôn trọng nhau,
           Hy sinh tất cả vì người mình yêu
       Mong người yêu được hạnh phúc
           Bởi tình yêu vĩnh cửu sẽ ở lại với em
       Còn những gì không thuộc về em thì mãi sẽ không thuộc về em,
           Nên em không buồn và giận nhiều đâu.
       Buồn chỉ trong khoảng thời gian lắng động một chút ít thôi
           Vui nếu người có được hạnh phúc .
       Hạnh phúc của em là có anh bên cạnh
           yêu thương chăm sóc đến hết nữa đời còn lại .

          Em có cái tật hay xấu hổ nên rất thiệt thòi phải không anh?
              Em không biết nói dối vì nói dối kiểu gì cũng bị moi người phát hiện được.Có lần em tập nói dối mà ngượng chín cả người vì bị phát hiện.Nhưng thật là tồi tệ cho em em lai biết cách dấu cảm xúc bản thân em chỉ vì  xấu hổ.                                                                                                                                                                     Có lần em nhìn thấy anh ở nơi xa xăm nơi nào đó trong giấc mơ mà em không nhìn rõ thấy khuôn mặt .Mặc dù,anh hiện tại chỉ là ảo ảnh ,anh và em có một đám cưới thật vui và hạnh phúc . Em lại có lần mơ một giấc mơ điều mà em chưa bao giờ nghĩ đến là có thể xảy ra! Trong giấc mơ của em  có một người ôm trầm lấy em và hôn lên môi khi em đang nằm trên chính cái giường em đang nằm ngủ . Thật là giấc mơ kỳ quái, em nằm ngủ mơ màng trong lúc ánh đèn đang sáng có tiếng nói cười  điện thoại bên tay mà không hiểu sao em có thể ngủ được mà mơ giấc mơ như vậy?! giật mình thức giấc và hoàn hồn trở lại vì đó chỉ là giấc mơ.... Em thật là không hiểu nổi sao mà có thể mơ như vậy được chứ ! làm em xấu hổ không thể tả được . Em giả vờ rất giỏi sao em lai dấu được cái  sự ngượng ngùng được trước mặt người đó nhỉ ?sáng mai nhìn mặt mà giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra còn hỏi ngược lại :"ngu ngon không? đêm qua có mơ thấy gì không?" cái điều mà em chưa bao giờ nghĩ đến thì nó  đến để em phải để ý và suy nghĩ đôi lúc em tự hỏi mình tại sao e phải  nghĩ nhiều thế nhỉ?....

        Câu chuyện lại tiếp tục diễn ra  tình huống bất ngờ vô thức.  Em rất ngộ nha! hay quan tâm lo lắng đến chuyện người khác thật ngớ ngẩn! ,chuyện có liên quan đến mình đâu nhỉ? nhưng sao nó lai liên quan đến mình nhỉ? nghĩ thôi cũng thấy xấu hổ rồi . Tại sao em lai không biết ý mà về nhà ngủ nhỉ?! mà lai ở lại can phòng ấy em cứ nghi là mình nên ở lại để giữ lại một người không để người ấy bị tổn thương bởi đi quá xa.....hơn nửa mình cũng đang tâm trang bức xúc cái chuyện phòng tập vì lý do chi không có quyết định dức khoác ngay từ ban đầu thì em  đỡ phai thiệt hại về tài chính cũng như quy tín của mình. Phải chi chị đừng nói: " không sao cứ chuyển đến nhà 45 hoặc nhà 52" em cứ đinh ninh là ổn rồi nên chưa có chuẩn bi tinh thần điều gì . E bi một cú sốc quá bất ngờ từ chối< em rất buồn và cũng rất giận nhưng không thể trách ai được nếu có trách thì cũng chẳng giải quyết được  vấn đề gì cuối cùng không thay đổi điều gì hoăc tốt hơn .
  Bước vào trong căn phòng nhỏ bé .Em trút giận vào cái ví quẳng  cái" rầm" và nằm bẹp xuống giường giọt nước lăng dài trên má, không quan tâm ai đang nằm bên cạnh mình nữa và ngủ thiếp đi hôi nào không biết. Đột nhiên giật mình thức dậy và thấy e nằm gần bên người ấy tự nhiên thấy xấu hổ tại sao em nằm đây để dấu cái nổi buồn u quất nhỉ ?
       Trong đầu nghĩ làm sao em đánh thức người ấy dậy nhỉ ? nhưng không sao dám mở miệng nổi nói đi qua phòng khác ngủ . Đang nghĩ cách không biết làm sao?đột nhiên người ấy thức dậy và đi qua phòng làm trong lòng thấy mừng thầm; bước ra đóng cửa lai rồi tự nhiên bất ngờ người ấy quay lại.
        Trong khí trời nóng bức người ấy cứ lao vào phòng em nằm , ánh mắt như muốn cầu cứu nóng qua không thể nào ngủ được e đọc được dòng suy nghĩ đó và em hỏi khẻ:"Em ngủ ở đây thật sao?"
         Em xấu hổ muốn chết được nhưng vẩn nép người sang cho người ấy nằm . Đêm ấy hai người trằn trọc mãi mà không ngủ được không hiểu sao khó ngủ quá !. Em quây mặt vào tường vì rầy nục hết cả người không chịu được nên trằn trọc không ngủ được hết nằm sấp rồi nằm ngửa rồi nằm nghiêng nhưng sao mãi không ngủ được cái chăn đắp bị lôi đi nửa chứ!em lạnh gần chết da gà nổi lên luôn xấu hổ lắm nhưng vẩn lấy tay kéo lại . Chăn đắp  cũng có lẽ vì có hơi ấm quen thuộc nên mới thiếp được một chút . Ngủ được một chút thì giật mình dậy thấy người ấy vẩn chưa ngủ xem tivi bộ phim ngôi nhà hạnh phúc .
      Em quay qua hỏi có ai bên phòng bên không ?
      Người ấy trả lời" có " .
   Khi nghe xong mình chẳng biết chui cái mặt vào đâu nữa cứ trông cho trời mau mau sáng để mà trốn về sớm để moi người không biết .E ngủ thiếp  đi một tý thi lai nghe tiếng chuông báo thức .Em lỗm ngỗm  ngồi dậy xách dép co dòn  chạy thẳng một mạch về nhà mà cứ sợ ai đó nhìn thấy. Đến nhà vẩn còn đóng cửa sợ làm mất  giấc ngủ của mẹ nên thế là đi ra nhà thờ ngồi lang thang hơn một tiếng đồng hồ chờ cho trời mau sáng để mẹ mở cửa vào nhà . Lúc ấy, em thấy ngôi nhà của mình thật là quí giá không có gì sánh được . Em xấu hổ đến mức không dám đi ra ngoài và đi lên siêu thị 2 ngày.Vi nhớ moi người quá mà cũng vì chi T gọi lên nên em mới cố gắng lấy hết can đảm đi lên cầu thang siêu thị lên đến tầng 3 lai gặp đúng ánh mắt a tuan anh  nhìn là minh tím tái vì xấu hổ tay chan em rung lên vì sợ anh ấy nghĩ sai về mình mà tung tin đồn nhảm là mình toi đời luôn!.Nghĩ cũng oan cho em quá! chả được cái miếng gì mà bị mang tiếng thật tội nghiệp cho em phải không anh?!hihihi
     Hôm sau, em lại giận người ấy vì câu nói vu vơ không biết sao em lai giận đến mức vậy không biết . E Giận mấy ngày luôn không gặp,có gặp thì xem như không biết và không muốn nói chuyện. Phần lớn vì lý do cái chuyện hôm trước ngủ cùng giường với nhau nên e xấu hổ không dám nhìn mặt nhau . Mặc khác, cũng giận vì câu nói vu vơ.
      Ngày hôm sau, em gái lão xuống chơi cùng voi hai em ở vinh về chơi . Em không hiểu tai sao mấy đứa cứ chọc em  voi người ấy là Lê Lan va Thuần Phong . E  rầy chính cả người vừa lo không biết bộ phim đó như thế nào mà nó chọc mình vậy nhỉ ? thế là em lọ mọ xem phim coi chuyện Lê Lan Thuần Phong như thế nào?! Xem xong từng tập thì bật cười thấy hơi giống thiệt nhưng câu chuyện của em nghĩ lại còn hay hơn trong phim nhiều .h
      Những ngày chơi ở đây thật vui vẻ nhưng rồi đến lúc e gái  phải về với tâm trang luyến tiết muốn ở lại chơi thêm vài ngày . Qua hôm sau ,bất chợt em gai người ấy gọi điện thoại  hỏi e một câu mà e vừa ngạc nhiên vừa mắc cở vừa bất ngờ vừa lúng túng nửa chứ!
       Nên hỏi đi hỏi  lại "em vừa hỏi chị điều gì?"
     "chị có xác định với anh nhà em không?":em gái hỏi.
Làm em lặng một hồi và lắp bắp trả lời ::"chị ...chị cấm em không được chọc chị với anh nha em nhé đơn giản bởi vì chi không thích bị chọc ghẹo"
        Cái mặt em lúc đó chín như quả gấc ấy và làm lảng qua chuyện khác mà quên hỏi vì sao e lại hỏi chị câu hỏi đó.
 Em gái lại hoi  tiếp :
       " Em có việc này cần nhờ chị . Chị có giúp được em không?"
    Em đáp:
       " được rồi e cần chị giúp gì thì em cứ nói ra đi chuyện gì chị giúp được chị sẽ giúp"
  Câu trả lời lý do của e ấy làm em choáng váng . E cảm thấy suy nghĩ đơn giản ngây thơ dễ thương mà vừa  thấy đáng yêu đến thế . Sao mà lo xa cho anh trai dữ vậy .Em cảm giác rất quý mến em ấy. Cũng vì sự lém lĩnh , cũng vì tình cảm anh em hiếm có thấy e gái dành cho anh tình cảm đặt biệt như vậy nên e càng quý trọng hơn
    Em gái hướng dẫn mua:
        "chi vào siêu thị lấy giùm e cặp nhẫn mà hôm trước e đi dạo siêu thị  e thấy nhưng không đủ tiền để mua em sợ đến lúc co tiền e lên mua thì bị người ta mua mất .,nhờ chi lên mua hộ giúp e và cất đó bửa nào e có diệp xuống lấy"
       " Cái cặp nhẫn em nhìn rất thích và e muốn mua tặng cho anh nhà em khi nào anh nhà e cưới vợ ."
Em lai ghẹo cho mấy câu." có bà cô lo xa đến vậy thì bà mợ nào mà phúc đức nào đó  được nhờ rồi !.Thì để khi nào anh lấy được vợ đã thì khi đó mua cũng được vì đến lúc đó nhẫn này bị lỗi mốt rùi"
"Này! em mua để tặng cho người yêu đó chứ?giả vờ lấy cớ là làm quà tặng cưới cho anh trai"khai thật ra đi thi chi mới lấy cất giùm cho hôm nào em xuống lấy."
" Không !thật mà vã lại em chưa có người yêu mà chi vì e rất thích đôi nhẫn ấy, chị lấy cất giúp e nhé!"em gai người ấy nói và đệm thêm câu nói tinh nghịch nữa:"e nhìn kỹ rồi nó vừa với tay chi đó!chị đeo thử đi con cái kia đưa cho anh e đeo". không ngờ bị chọc ngược lại mới quê chứ!
                        " Chỉ có một cử chỉ đẹp và hài hước làm ta nhớ mãi,
                                   và thấy đáng yêu và nhớ nhớ người ấy thật nhiều."

đêm vắng

Gió thét gào như tiếng rên của khí trời với biển ,bổng chốc xa xa lại tiếng rì rào của sóng trong bóng đêm thâu nghe như tiếng ai thở than ,bóng đêm bao trùm cả bầu trời đầy sao .hôm nay thấy thiếu vắng các vì sao sáng có lẻ biển bầu trời đang biến động
Tôi nằm im trên chiếc giường trong căn phòng trống vắng lắng nghe xa xa có tiếng gầm của biển như cơn trút giận của gió làm con sóng dâng cao vỗ vào bờ cát vàng phát ra âm thanh ầm ầm, thỉnh thoảng lại nghe như tiếng thở dài từng cơn của biển phát ra âm thanh rì rào nghe buồn não nề cộng với nỗi sợ hãi len lỏi trong tâm hồn nên tạo nên nổi cô đơn bao phủ cả những nẻo đường trong tiềm thức.

Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

cảm nhận

Ánh nắng chói chang giữa buổi trưa thang11 ,Trời vẫn nắng nhưng không khí vẫn cảm thấy se lạnh ,lạnh đến buốt cỏi lòng.
Những ngày hôm qua là những ngày mà tôi cảm thấy tồi tệ vậy cái sự tồi tệ ấy đến từ đâu ?! Từ cái sự thiếu hiểu biết lẫn nhau ,dẫn đến không biết thông cảm và tha thứ những lỗi nhỏ nhặt nhất nên hay nổi nóng , tức giận mà tức giận là nguyên nhân xảy ra những điều tồi tệ còn có thể gọi địa ngục trần gian . Bạn thử quan sát kỹ vẻ mặt nóng giận và so sánh bạn sẽ thấy không có cách mô tả nào hay hơn là hình dung một ngọn lửa nóng khủng khiếp đang nung đốt trong con người . tôi gọi là "lửa giận",hoàn toàn xuất phát từ sự liên tưởng dễ nhận thấy,không chỉ là không đề cập đến kiến thức vì người có kiến thức chưa chắc có hiểu biết>.
Trước đây bà bánh xèo cứ dạm hỏi cho người em trai đến tán tôi nhưng mình không thích mình cứ tránh không thích đề cập đến chuyện ấy . Thế nên chuyển qua thợ T mình sao lại có người vô công khống nghề đến mức vậy hú hí sút nghĩ việc >thế nên T định mượn cớ ly do là ba không cho đi làm nữa vì về khuya, định lợi dụng lòng tốt của mình để phá hộp đồng giao kèo từ trước . Trước khi đến làm mình đã thử tay nghề mình thấy đang còn kém cần phải học kèm thêm >nếu làm lâu dài thì mình nhận làm còn làm một hoặc hai tháng thì mình không nhận.Vì mất công đào tạo con tiền lương mình giữ lại đến cuối năm thanh toán lương và tiền thưởng. Mình đã cho mấy ngay ở nhà suy nghĩ . Nếu chấp thuận thì đi làm . Nhưng hôm nay lại trở quẻ lấy lý do đi về khuya có người theo nên sợ ba không cho tiếp tục đi làm. Mà trước khi đến làm thì nhờ mình tạo điều kiện ở lai cho tiện công việc khỏi công đi đi về về nhưng hôm nay lấy lý do là ba không cho ở lại nên về tối nguy hiểm xin nghĩ mình thây không hộp lý nên quyết định không thanh toán lương vì không làm đúng những điều giao từ trước trừ khi làm đến cuối năm rồi thanh toán . Nhưng T đã biết việc mình làm là sai nhưng vẫn ra mách với bà bán bánh xèo không biết gì thì lai đi nói lung tung nói mình là người quá đáng không có đạo đức nhưng họ có biết là những lời nói thiếu hiểu biết đó đã làm mất danh dự của tôi và chính họ là người thiếu đạo đức trách nhiệm về câu nói của họ.
Tôi nghe xong những lời vu khống về mình thì cơn giận như lửa bùn phát trong tôi tôi như muốn thiêu trụi tất cả...Tôi muốn chửi bới cho hả giận. Máu nóng đã xông lên đến đỉnh đầu nên trong thâm tâm tôi lúc ấy thể nào phải xông ra mà chửi một trận cho hả giận nhưng tôi sực nhớ đến những điều đáng tiết qua những lúc giận dữ làm mình không kiểm soát được lời nói cũng như hành động sẽ phản ứng ngược lại mình sẽ là người sai. Mình đã lấy lại bình tỉnh không cho cơn giận lấn át lý trí . Đến chỉ cần nói một câu mà họ cảm thấy không muốn hiểu nửa thì tôi cũng không cần nói thêm gì nữa. Chứng thực kết quả thật đáng ngạc nhiên cái gì cũng sẽ làm sáng tỏ qua thời gian và những khoản khắc lắng động họ với nhận ra đâu là đúng đâu là sai. Điều quan trọng họ cũng đã biết sai nên tôi cũng cho qua mọi sự trong lòng tôi cũng cảm thấy nhẹ nhỏm hơn bao giờ hết.