Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011

ốc mượn hồn

Biển đã có tự bao bao đời?!
Biển có những hàng nghìn con hải sản biển?!
Biển có hàng triệu con sinh vật biển?!
Vậy trong số hàng nghìn và hàng triệu thì có một loài sinh vật đặt biệt của biển còn có thể gọi là hải sản biển đó chính là loài sinh vật biển mượn xác con ốc đã chết mà làm áo khoác cho bản thân. Nó còn có tên là ốc mượn hồn
Khốn thay cho ốc mượn hồn
Bởi chính mày phải nê cái vỏ đi khắp thiêng hạ
Bởi mày chẳng qua là kẻ mượn thân xác
Bởi mày là kẻ nhát gan chỉ biết trốn vào trong cái vỏ của kẻ khác
Nhưng điều may mắn của mày là nó như cái nhà cho mày ở, cái hang cho mày nấp mỗi khi gặp nguy hiểm và là cái ngụy trang để đánh lạc hướng kẻ thù .
Đố bạn biết cuộc sống nó sẻ cảm thấy vui vẻ?
Nếu là bạn thì bạn sẻ cảm thấy thế nào?
Có một lời bình :nếu như nó biết an phận chấp nhận những gì mình đang có thì nó sẽ cảm thấy vui hạnh phúc vì nó nghĩ mình sinh ra là để mượn xác của ốc.
Có một lời bình khác: nếu như nó cảm thấy nó là thân phận của một kẻ yếu đuối nhu nhược bất lực rồi than thân trách phận đau khổ vì ông trời đã sinh ra nó với thân phân hèn mọn suốt đời chỉ vay mượn thân xác mượn hồn của kẻ khác nên nó cảm thấy không cam lòng đau khổ cho số phận.
còn có người bảo rằng :nếu tôi là nó thì tôi sẽ cỡ bỏ vỏ trên lưng đi mỗi khi cần thiết thì nó sẽ đi nhẹ nhàn hơn nhanh hơn và cảm giác tự tại vui vẻ hơn còn những lúc cảm thấy không an toàn thì lại tìm cái vỏ ốc để cử trú hóa trang để bảo tồn nòi giống thì chắc chán se cam giác vui vẻ thoải mái hơn.
còn tôi nghĩ rằng:nó chỉ là sinh vật biển chứ không phải là người nên không có thể cảm thấy vui hay buồn

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

tự hỏi điều gì là quan trọng?

Điều quan trọng không phải là những gì đã xảy ra với bạn, mà chính cách nhìn của bạn sẽ quyết định bạn hạnh phúc hay không.
Dù đã sẵn sàng hay chưa sẵn sàng đi chăng nữa thì con người cũng chấp nhận một sự thật sẽ có một ngày chúng ta sẽ không còn thấy những tia nắng mặt trời bình minh những ngày xuân hiền hòa, ấm áp .Tiền bạc danh vọng,quyền lực... tất cả sẽ không còn ý nghĩa gì nữa !tất cả sẽ trở thành vô nghĩa .Còn ý nghĩa chăng là những gì ta tạo ra đối với thế giới này.
Vậy những điều quan trọng lưu lại dấu ấn của ta trong cuộc sống?
Quan trọng không phải là những thứ bạn mang theo bên mình , mà là những gì bạn đã đóng góp.
Quan trọng không phải là những thứ bạn nhận được, mà là những gì bạn đã cho đi.
Quan trọng không phải là những thành công bạn đã có được trong đời , mà là ý nghĩa thật sự của chúng.
Quan trọng không phải là những thứ bạn học được ,mà là những gì bạn đã truyền lại cho người khác.
Quan trọng không còn là năng lực của bạn , mà chính là tính cách -là những gì bạn cư xử với mọi người xung quanh.
Quan trọng là khoảnh khắc bạn khắc ghi trong lòng nguời khác khi cùng sẻ chia với họ những lo âu ,phiền muộn ,khi bạn an ủi và làm yên lòng họ bằng cách riêng của mình ,hay chỉ đơn giản là cái nắm tay ,đỡ cho một người khỏi ngã.
Quan trọng không chỉ là những ký ức ,mà phải là ký ức những người đã yêu thương bạn.
Quan trọng đâu chỉ là bạn sẽ được mọi người nhớ đến trong bao lâu, mà họ những gì về bạn.
Quan trọng không phải bạn quen biết thật nhiều người ,mà là bao nhiêu người sẽ đau xót khi mất bạn trong đời .
Tình yêu quan trọng không phải là ngộ nhận ,mà là cảm nhận từ con tim
Tình thương quan trọng không phải cửa miệng ,mà là từ hành động xuất phát từ lòng mến -yêu thương giữa người và người tức giữa ba mẹ và con cái,giữa anh chị em với nhau,giữa bạn và tôi....

Vậy thì,hãy nhìn cuộc sống bằng ánh mắt yêu thương. Bởi vì chỉ có tình yêu thương mới đem đền lại những điều kỳ diệu cho cuộc sống

Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011

Hãy sống thành thật với chính mình.
Không làm tổn thương người khác trừ khi bạn không làm

Cuộc sống giữa con người với nhau cần có sự chân thật vì sống chân thật là cái nền móng để bước vào hạnh phúc bởi tình yêu thường chân thật khi nào cũng hành động chân thật. Nhất là phải sống thành thật với bản thân mình đừng lừa dối mình vì bạn sẽ cảm thấy ân hận khi cái giá phải trả là sự đau khổ giằn vặt là sự thất bại của lương tâm là sự đánh mất hạnh phúc.
Phần lớn tình thương mà chúng ta ban phát cuộc sống đều thuộc dạng có điều kiện .Chúng ta ít yêu thương ai theo cách chỉ đơn thuần vì đó là người ta yêu thương. Khi yêu thương như thế,ta thường không cảm nhận được hết sức mạnh,niềm vui mà tình thương mang lại.
Mặc khác,tình yêu thương chân thật không gắn liền với từ " sở hữu" vì người mình yêu không phải đồ vật hay con vật mà ta có thể sở hữu theo cách ý riêng của bản thân. Nó không thể là cách ta đối xử với người mình yêu . Lòng ghen tuông cũng là khinh hướng 'sở hửu' là bản tính ích kỷ . Tình yêu không thể cưỡng ép thay vì thế. Nên sự chọn lựa của tôi từ trước đến giờ là chúc phúc cho người yêu thương hạnh phúc , luôn tôn trọng tất cả những gì thuộc về họ và sự chọn lựa... Bởi vì người yêu thương này chưa phải là tình yêu thương tuyệt đối chân thật.
Trong một vài trường hợp khác,ta cũng có thể bắt gặp những tình yêu vô điều kiện, khi người ta thật sự kết lòng yêu thương ai đó. Sức mạnh của những tình yêu như thế có thể cảm nhận được qua việc người ta sẽ làm bất cứ điều gì vì người mình thương yêu
Chúng ta nên học cách yêu thương như thế. Đó mới chính là lòng yêu thương chân thật. Khi không có được lòng yêu thương chân thật ,đôi khi chúng ta làm rất nhiều điều tốt nhưng chúng mang lại cho ta những niềm vui hạn chế.
Ban đừng làm những điều mà bạn thấy khó chịu với người bạn của bạn vì chính họ cũng sẽ khó chịu với bạn. Đừng có đưa người bạn của bạn ra làm trò cười cho thiêng hạ vì như thế chính bạn là trò cười cho chính mình . Tôi đã thấy sự phản ứng của bạn ngược lại trong khi bạn đã vừa làm đau tôi và lấy tôi ra là trò cười . Bạn có thể cười sản khoái thích thú trong khi tôi đau điến và cả xấu hổ được sao ?! Tôi cũng muốn xem coi ban co biết đau và cảm giac của bạn như thế nào. Hóa ra bạn cũng nóng giận không kém gì tôi thậm chí còn dữ tợn hơn tôi tưởng điều làm tôi khá bất ngờ là bạn còn đánh trả lại và có những lời nói lý do cùn giữa bá dân thiêng hạ. Bạn lây hây với vết bẩn của đôi giầy mà bạn không thấy vết lọ trên mặt bạn trong khi bạn trắc tro lên tôi . Bạn nghĩ điều đó là tài giỏi lắm sao? là niềm tự hào lắm sao? bạn nghĩ bạn đánh phái yếu là chứng tỏ sức mạnh của phái nam uh?cho dù đó là trò đùa đi chăng nữa .... thì đó là những hành động hạ đẵng nhất của một 'thằng' đàn ông .

Thứ Hai, 24 tháng 10, 2011

Hãy thử một cách khác

"Bạn đang tạo nên chiếc bẫy cho chính mình nếu cứ mãi khóa chặt mình trong một lối suy nghĩ duy nhất mà không thư tìm một cách khác”
Hôm ấy là một ngày cuối tháng Bảy bình thường như mọi ngày. Tôi đang ngồi trong một căn phòng yên tĩnh xảu một khách sạn nhỏ ẩn giữa rừng thông và lắng nghe những âm thanh tuyệt vọng của trận chiến sinh tử đang diễn ra cách chỗ tôi ngồi một vài bước chân.
Đó là một chú ruồi nhỏ đang dốc chút sức lực cuối cùng để vượt qua tấm kính của cửa sổ. Đôi cánh run rẩy như đang kể một câu chuyện bi thảm về hiến lược hành động của nó: Cố gắng hơn nữa.Nhưng chiến lược ấy không hiệu quả.
Những nỗ lực điên cuồng không mang lại chút hy vọng nào. Trớ trêu thay, trận chiến này lại góp phần tạo nên chiếc bẫy cho chính nó.
Càng cố gắn, nó càng may kiệt sức. Thật vô ích khi chú ruồi cứ nhất định muốn phá vỡ tấm kính bằng chút sức lực nhỏ bé của mình. Vậy mà nó đã đánh cược cả sự sống để đạt được mục tiêu bằng nỗ lực và sự quyết tâm. Cuối cùng, chú ruồi phải chịu số phận bi đát. Nó kiệt sức và gục chết trên bậu cửa.
Chỉ cách mười bước chân thôi, cánh cửa đang rộng mở. Chỉ mất mười giây đồng hồ để bay đến đó, và con vật bé nhỏ này sẽ ra được với thế giới bên ngoài mà nó đang tìm kiếm. Chỉ cần một phần nhỏ sức lực đã bỏ phí, nó đã có thể thoát khỏi chiếc bẫy mà nó tự áp đặt cho mình.
Nếu chú ruồi không khóa chặt mình vào một lối suy nghĩ duy nhất và thử tìm một cách khác, chú đã tìm ra lối thóat một cách dễ dàng.
Cố gắng nhiều hơn nữa không phải lúc nào cũng là giải pháp tất yếu để đạt được thành công. Nó có thể không hứa hẹn cho những gì bạn đang mong muốn đạt được trong cuộc sống. Nhiều khi đó lại là khởi đầu của những vấn đề rắc rối, tồi tệ hơn. Nếu bạn đặt cược mọi hy vọng để tìm thấy một lối thoát duy nhất vào việc cố gắng hết sức trong một mục tiêu hạn hẹp, bạn có thể sẽ phá hủy mỗi cơ hội khác của mình
(ST)
Dẫu thế nào đi nữa

Nếu tỏ ta khoan dung, sẽ có người cho là bạn dễ dãi. Dẫu thế, bạn hãy tha thứ cho họ.
Nếu tỏ ra tử tế với mọi người, sẽ có người nghĩ bạn có động cơ gì đó. Dẫu thế, bạn hãy cứ sống thật với người khác và với chính mình.
Nếu sống chân thật, sẽ có người muốn lừa dối bạn. Dẫu thế, bạn hãy cứ sống thật với người khác và với chính mình.
Nếu thành công, sẽ có những kẻ cơ hội tìm đến với bạn. Dẫu thế, bạn hãy luôn vươn đến thành công.
Nếu tìm thấy hạnh phúc, sẽ có người ghen tị và tìm cách phá hoại. Dẫu thế, bạn hãy cứ đi tìm và nâng niu hạnh phúc đang có.
Những điều tốt đẹp bạn thực hiện hôm nay có thể bị lãng quên vào ngày mai. Dẫu thế, hãy tiếp tục làm những điều tốt đẹp.
Bạn mất nhiều năm để vun đắp một cái gì đó và rồi một người khác có thể phá hủy nó trong phút chốc. Dẫu thế, bạn hãy làm những điều bạn tâm đắc.
Có lúc bạn sẽ thất vong vì đặt lòng tin không đúng chỗ. Dẫu thế, đừng bao giờ tỏ ra bi quan hay chán nản-cuộc sống thà bị lừa còn hơn không dám tin một lần.
Bạn trao tặng cho cuộc đời tất cả những gì tốt đẹp nhất của mình, nhưng thường thì người đời vẫn chưa cảm thấy hài lòng, Dẫu thế, bạn hãy cứ trao tặng những gì tốt đẹp nhất.
Dẫu thế nào đi nữa, hãy bỏ qua những điều làm bạn bị xúc phạm, bị tổn thương hay những điều làm bạn bị xúc phạm, bị tổn thương hay những điều bất công mà người khác có thể đối xử với bạn để tiếp tục sống theo cách mà bạn cho là tốt và đúng nhất. Như thế, dẫu bất cứ lúc nào, và bất kể điều gì có thể xảy ra, bạn vẫn luôn ngẩng cao đầu và không bao giờ phải hổ thẹn hay hối tiếc khi đối diện với lương tâm của chính mình.


Biển trước em thăm thẳm đến không cùng
Em trước biển nhỏ nhoi và cô độc
Biển ồn ào em lặng im và khóc
Sóng vào bờ đưa nước mắt ra khơi

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2011

câu chuyện hành trình đi tìm một nửa

Hành trình đi tìm một nửa
______________________________________________________________________

Ngày xửa ngày xưa, khi mà Adam và Eva mới được tạo ra dưới bàn tay nghệ thuật của Chúa trời… Đôi chim non sống với nhau rất vui vẻ và hạnh phúc trên thiên đường, thế nhưng một ngày nọ, con rắn tới tìm Eva để nói chuyện cho đỡ buồn, rồi trong lúc dưa lê dưa chuột được bày bán, rắn vô tình tiết lộ một bí mật của Thiên Đường về báu vật gọi là Trái Cấm. Rồi rắn bảo Eva rằng hãy thử nếm Trái Cấm trong vườn Địa Đàng đi. Eva tò mò lắm, nhưng hàng rào vườn địa đàng thì cao, lại đầy gai tầm ma, Eva trèo vào sao nổi....

Nghĩ vậy nàng bèn tới chỗ Adam :

"Đam à, em biết anh rất yêu em mà, anh hái cho em Trái Cấm nhé "

Tuy rất sợ Thượng Đế nhưng do Eva năn nỉ ỉ ôi một hồi thì Đam ta đành nghe theo để tránh cơn giận dỗi của nàng . Hai người đi đến vườn Địa Đàng với sự dẫn đường của con rắn. Thì ra Trái Cấm có hình dạng của một quả Táo chín đỏ mọng. Nhưng chưa biết hương vị Trái Cấm ra sao, ....đề phòng có thuốc bảo vệ thực vật, Adam ăn trước để thử....

Khi vừa nếm được hương vị đầu tiên của Trái Cấm thì Thượng Đế phát hiện ra, người rất giận dữ và hét lên : “Hai con là người mà ta tin yêu nhất, vậy mà cũng làm ta thất vọng…”. Cùng với tiếng hét đó, Thượng Đế vung tay đập mạnh con rắn kia, làm cho xương trên người nó vỡ vụn ra, nên tới nay, loài rắn phải đi uốn éo trên đường chứ không thể đi thẳng như trước kia… Và Thượng Đế cũng bắt Adam và Eva phải xuống hạ giới sống, chịu sinh lão bệnh tử, vui buồn, khổ đau như bao người khác… Vậy còn số phận của Trái Cấm thì sao? Có ai biết điều đó không?

Khi Thượng Đế hét lên, Adam do quá hoảng hốt nên nuốt vội miếng táo cho trôi xuống bụng, nào ngờ do cắn miếng to, bị nghẹn lại ở cổ, thành ra bây giờ con cháu Adam có 1 cục u ở cổ, cũng chính là hình phạt Thượng Đế dành cho Adam. Còn 2 nửa Trái Cấm trên tay, Adam nháy với Eva vứt thật xa để phi tang… làm cho Trái Cấm văng xuống hạ giới trứơc cả hai người… Nhưng tiếc thay, vì Adam khoẻ nên Trái Cấm bay quá xa với một nửa của Eva ở hai nơi cách rất xa nhau… Adam và Eva bị đày xuống hạ giới, hai người hẹn sẽ đi tìm một nửa trái cấm của mình, rồi cho chúng ghép lại với nhau. Nếu không thì chúng buồn lắm, vì không thể nào sống xa nhau, thiếu nhau được… Vì vậy Adam và Eva luôn đi tìm hạnh phúc cho mình, rồi dùng 2 nửa hạnh phúc đó để ghép lại thành đôi. Hai nửa chúng cũng quyết định sẽ lăn đi tìm nhau, dù cho phải chịu bao nhiêu gian khổ, hiểm nguy đi chăng nửa. Thế là chúng bắt đầu lăn đi tìm nhau… Giống như con người ta vậy, lúc nào cũng đi kiếm cho bằng được một nửa kia của mình… Anh và em sẽ đi cùng cuộc hành trình của một nửa quả Táo mà anh gọi là nửa Adam đi nhé ( Còn nửa kia chúng ta gọi là nửa Eva đi ) …

Adam cứ lăn, lăn mãi để kiếm Eva, có nhiều đoạn đường đá, làm cho Adam trầy nhiều lắm, nhưng mà vẫn nhất quyết đi cho bằng được mới thôi. Nó đi qua nhiều cánh đồng, nhiều đồi núi cao, nhiều thung lũng hẹp, và một ngày nọ, khi nó đã mệt mỏi lắm rồi thì nó gặp được 1 nửa…. nhưng là một nửa quả Cam kia... Cam hỏi nó…

- Anh đi đâu vậy?

- Tôi đi tìm một nửa của mình.

- Tôi cũng chỉ có một nửa thôi… Anh hãy ở với tôi đi…

Táo nghĩ, nó đã mệt lắm rồi, thôi thì cứ ở thử với Cam đi rồi tính tiếp… Thế là Táo ghép vào ở với Cam, thời gian đầu tiên, mọi chuyện cũng rất tốt đẹp… chúng chung sống khá hạnh phúc bên nhau… nhưng một thời gian sau, Táo bắt đầu nhận ra rằng, Cam không thể nào sống chung với mình mãi được… Cam chua wá, Táo không có vị chua như Cam, Táo chỉ có vị ngọt thôi, Cam không cho Táo rời xa mình nửa bước, vì vị chua đó là vị của sự ghen tuông… và Táo Adam bắt đầu nhớ tới Táo Eva kia, thế là một ngày nọ, Táo quyết định sẽ rời xa Cam và đi tìm một nửa kia tiếp… Táo lại lăn đi, lăn đi wa bao nhiêu ngày dài, đêm ngắn… wa nhiều mùa xuân hạ thu đông… rồi Táo lại gặp Nho…

Nho cũng chỉ có một nửa thôi… Một lần nửa, Táo lại chung sống cùng Nho, cũng như với Cam, thời gian đầu tiên mọi chuyện khá tốt đẹp, Nho cũng có vị ngọt ngào… nhưng mà rồi Táo phát hiện ra rằng, sau vị ngọt đó là vị chát… và Nho không thể là một nửa của Táo, vì Nho qúa nhỏ so với táo, Táo phải che chở và làm tất cả mọi chuyện cho Nho, cho Nho tất cả, trong khi Nho không cho Táo gì cả, nếu vài lần như thế thì Táo có thể chịu được, nhưng cả đời như thế thì… đó là vị chát, sự ích kỉ vốn có…

Thế nên Táo lại đi tiếp con đường của mình… Và lần này, Táo gặp Dưa Hấu… Cũng chỉ một nửa Dưa Hấu mà thôi, một lần nữa chúng lại sống chung với nhau. Với Dưa Hấu, quả thật Táo rất hạnh phúc và yên ổn… Dưa Hấu ngọt ngào, không có vị chua, không có vị chát, Dưa Hấu lớn hơn Táo nên luôn che chở cho Táo, cho Táo và không cần nhận lại gì từ Táo… Thế nhưng cũng có chuyện xảy ra… Táo nghĩ, “Dưa Hấu cứ cho mình như vậy mà không nhận được gì từ mình, vậy có khi nào đó cũng như mình với Nho, sẽ chán mình và bỏ mình ra đi…” Và với suy nghĩ đó, lúc nào Táo cũng thấy mặc cảm so với Dưa Hấu, lúc nào cũng thấy buồn, và nhớ về một nửa kia, thế là lần thứ 3 Táo ra đi, và lần này, Táo nhất định sẽ không ở chung với một ai khác ngoài một nửa của mình ra…

Và Táo cũng gặp được 1 nửa Táo, nhưng là một nửa khác, cũng là Táo, nhưng không phải là Táo rơi trên vườn Địa Đàng xuống… Táo lại mạo hiểm một lần nữa , sống chung với nửa quả Táo kia... Lần này Táo tưởng mình đã có hạnh phúc rồi, vì ở với Táo này, có đủ vị ngọt, lại không lớn hơn, không nhỏ hơn, mọi thứ đều ổn định… Nhưng lại có vấn đề nữa… đó là những vết nứt… Khi hai mảnh quả Táo tách ra, chúng có những lằn nứt nhất định, với Táo này thì các lằn nứt đó không khớp với nhau, làm cho gió lùa vào, lạnh lắm… Thế là Táo lại lăn tiếp…

Khi qua một khu vườn nọ, Táo đã mệt mỏi lắm rồi, lại gặp ngay lúc trời mưa, gió lớn, Táo gục xuống, thiếp đi và từ từ mất đi cảm giác… Bổng nhiên, Táo thấy một vị Ngọt quen thuộc, rồi không còn cái lạnh nửa, thật ấm áp, Táo mở mắt ra và nhìn thấy một điều kì diệu. Một nửa quả Táo Eva, với các đường nứt rất khớp đang ở cạnh mình,thì ra là khi đi tìm Táo Adam, Eva ghé vào khu vườn này để nghĩ mệt thấy Táo Adam và ghép lại để cả hai cùng ấm áp và sống bên nhau…

Thế là cuối cùng Táo cũng đã tìm được đúng một nửa dành riêng cho mình. Nhưng (lại nhưng) khi sống cùng Cam, Nho, Dưa Hấu, Táo đã nhiễm chút vị chua, vị chát, vị ngọt từ các bạn kia, thế nên đôi khi, Táo cũng ghen tuông, cũng ích kỉ, cũng bao dung… nhưng không bao giờ chúng có thể xa nhau được, vì Thượng Đế đã hàn các vết nứt kia lại rồi. Cảm động trứơc sự dũng cảm tìm đến nhau của Táo, Thượng Đế đã cho chúng trở thành biểu tượng của Tình Yêu Thăng Hoa và Hoà Hợp. Vì vậy mà cho đến ngày nay, chúng ta vẫn được dạy rằng… Khi Tình Yêu thăng hoa ở mức cao nhất thì con ngừơi ta được nếm Trái Cấm… Còn khu vườn mà hai mảnh Táo gặp nhau, Thượng Đế cho đặt tên là Vườn Hạnh Phúc và cho Táo sống ở nơi đó, thế là Tình Yêu được sống mãi trong Hạnh Phúc…

Chúng ta cũng vậy, cũng mãi đi tìm cho mình một nửa của riêng ta, cũng sẽ có những lần lầm tưởng, có thử thách, có chia ly, có đợi chờ, nhưng cuối cùng cũng sẽ đến bên nhau. Khi bên nhau, cũng sẽ có ích kỉ, có ghen tuông, có bao dung, có giận hờn, có buồn bã, nhưng mãi mãi vẫn là của nhau vì Thượng Đế đã muốn như vậy… Khi trái tim bạn nói với bạn rằng : “Người đó chính là một nửa của bạn.”, hãy trân trọng điều đó nhé, đừng rời xa ngừơi đó, vì không bao giờ có một nửa nào khác dành cho bạn đâu.

Khi Thượng Đế đã gắn bó chúng ta thành hai nửa của nhau, hãy chấp nhận, cố gắng hoà hợp nhé, không ai hoàn hảo cả. Chỉ có thể cố gắng hết mình mà thôi.
Tức là cuộc sống vợ chồng luôn có tình yêu thương gắng kết ,2 người luôn bỏ cái tôi của bản thân mà gắng kết thành một .Biết hy sinh vì tình yêu hạnh phúc mái ấm gia đình
st.

câu chuyện của cây bút chì

Câu chuyện của cây bút chì
______________________________________________________________________

Khi ra đời, một cây bút chì luôn thắc mắc rằng cuộc sống bên ngoài xưởng làm bút chì sẽ ra sao bởi thỉnh thoảng nó nghe những người thợ nói chuyện với nhau. Bút chì băn khoăn mãi, anh em của nó cũng không biết gì hơn. Cuối cùng, trước hôm được mang đến các cửa hàng, bút chì hỏi người thợ làm bút rằng nó và anh em nó sẽ ra sao ở bên ngoài cuộc sống rộng lớn kia.

Người thợ làm bút mỉm cười. Ông nói:

- Có năm điều cháu và các anh em của cháu nên nhớ khi bắt đầu cuộc sống. Nếu cháu nhớ và làm được thì cháu sẽ trở thành cây bút chì tốt nhất.

Thứ nhất: cháu có thể làm được những điều kì diệu nhất nếu cháu nằm trong bàn tay một người nào đó và giúp họ làm việc.

Thứ hai: cháu sẽ cảm thấy đau đớn mỗi khi bị gọt, nhưng phải như thế cháu mới tốt hơn và có thể tiếp tục cuộc sống của mình.

Thứ ba: nếu cháu viết sai một lỗi, cháu hãy nhớ để sữa lại là được.

Thứ tư: điều quan trọng nhất đối với cháu và những người dùng cháu không phải là nước sơn bên ngoài cháu, mà là những gì bên trong cháu đấy.

Và cuối cùng: trong bất cứ trường hợp nào, cháu cũng vẫn phải tiếp tục viết. Đó là cuộc sống của cháu, cho dù cháu gặp tình huống khó khăn như thế nào cũng vẫn phải viết thật rõ ràng, để lại những dấu ấn của mình.
(ST)

1000 viên bi

1000 viên bi

______________________________________________________________________


Vài tuần trước, tôi bước về phía căn nhà dưới tầng hầm, trên hai tay là cốc cà phê và tờ báo buổi sáng. Những điều bắt đầu trong buổi sáng thứ Bảy bình thường hôm ấy đã trở thành một trong những bài học mà thi thoảng cuộc sống vẫn gửi tới cho ta.

Tôi dò sóng đài trên điện thoại để nghe chương trình phát sáng thứ Bảy. Trong lúc dò, chợt tôi phát hiện giọng nói có vẻ của một người đã cao tuổi, có gì thật hấp dẫn và đó quả là một chất giọng vàng.

Bạn biết đấy, với chất giọng như vậy, có lẽ ông ta đang làm trong ngành phát thanh. Ông đang kể cho mọi người nghe về việc đã nói với ai đó câu chuyện một nghìn viên bi.
Tò mò, tôi ngồi xuống và nghe ông nói. “Này Tom, hình như anh đang rất bận việc thì phải. Tôi chắc rằng họ trả anh cũng khá phải không, nhưng thật xấu hổ nếu anh cứ suốt ngày vắng nhà vì công việc như vậy. Không thể tin được một người trẻ tuổi như anh lại cứ quần quật làm việc mỗi tuần từ 60 đến 70 tiếng để trang trải mọi thứ. Sẽ thật tồi tệ nếu anh quên không tham dự buổi biểu diễn khiêu vũ của con gái anh”.

Ông tiếp tục, “Tôi sẽ kể cho anh nghe điều này Tom ạ, một điều đã giúp tôi luôn biết nhìn trước những thứ cần ưu tiên trong cuộc sống của mình”. Và khi đó, ông lão bắt đầu giải thích lý thuyết một nghìn viên bi.

“Anh biết không, một ngày nọ tôi đã ngồi làm thử một bài toán nhỏ. Mỗi người trung bình sống được khoảng 75 năm. Tôi biết cũng có người sống thọ hơn và cũng có người chết sớm hơn nhưng về trung bình, người ta có thể sống được khoảng 75 năm”.

“Sau đó, tôi nhân 75 năm đó với 52 tuần thì được 3900, đó chính là số ngày thứ bảy mỗi người bình thường có được trong cả cuộc đời của họ. Nào tập trung vào câu chuyện của tôi đi Tom, tôi đang chuyển sang phần quan trọng rồi đây”.

“Phải đến năm 55 tuổi tôi mới có thể suy nghĩ về mọi việc kỹ càng như vậy”, ông tiếp tục, “và cho tới lúc đó, tôi đã sống qua hơn 2800 ngày chủ nhật của đời mình. Tôi hiểu rằng, nếu tôi sống được đến năm 75 tuổi, tôi sẽ chỉ còn được tận hưởng khoảng 1000 ngày chủ nhật nữa mà thôi”.

“Và rồi tôi tới một cửa hàng đồ chơi, mua tất cả những viên bi họ có. Phải đi tới ba cửa hàng tôi mới mua đủ 1000 viên bi cho mình. Tôi đem chúng về nhà, bỏ vào chiếc hộp nhựa lớn, rỗng trong xưởng làm việc, ngay cạnh chiếc đài. Từ đó, khi mỗi ngày thứ Bảy qua đi, tôi lại lấy ra một viên bi ra và ném đi”.

“Tôi nhận ra rằng, khi nhìn số lượng những viên bi ngày một giảm dần, tôi đã biết tập trung hơn cho những điều thật sự quan trọng trong cuộc sống. Không gì giống như việc nhìn thời gian tồn tại của mình trên trái đất này cứ vơi dần và nó giúp bạn biết ưu tiên mọi việc thật mau chóng”.

“Bây giờ, tôi sẽ kể cho anh nghe một điều cuối cùng trước khi tôi ngừng cuộc trò chuyện này để đưa người vợ thân yêu của tôi đi ăn sáng. Sáng nay, tôi đã nhặt viên bi cuối cùng ra khỏi chiếc hộp. Tôi hình dung nếu tôi có thể giữ nó cho tới sáng chủ nhật sau nữa thì tức là, Chúa đã ban cho tôi thêm một chút thời gian để được ở lại bên những người thân yêu…”

“Thật tuyệt khi được trò chuyện với anh Tom ạ, tôi mong anh sẽ dành nhiều thời gian hơn cho những người thân yêu của anh và tôi cũng hy vọng, một ngày nào đó sẽ gặp lại anh. Chúc buổi sáng tốt lành!”.

Bạn có thể nghe thấy rõ tiếng gác ống nghe khi ông ấy kết thúc cuộc trò chuyện. Ngay cả người điều phối chương trình cũng lặng đi trong vài giây. Tôi biết ông ấy đã khiến chúng ta phải suy nghĩ rất nhiều.

Sáng hôm đó, tôi đã định làm một số việc, sau đó tới phòng tập thể dục. Nhưng rồi, tôi quyết định chạy lên gác, đánh thức vợ bằng một cái hôn. “Dậy thôi em yêu, anh sẽ đưa em và các con đi ăn sáng”.

“Có chuyện gì đặc biệt hả anh?”, cô ấy hỏi và cười.

“Không, không có gì đặc biệt cả”, tôi nói, “Chỉ vì đã lâu lắm rồi hai vợ chồng mình chưa đi ăn cùng các con. À, khi đi mình dừng lại ở cửa hàng đồ chơi một chút nhé, anh muốn mua một vài viên bi”.

Thật tuyệt vời nếu mình được như vậy thì hạnh phúc biết bao !

tình yêu và lý trí

Tình yêu và lý trí
_______________________________________________________________________________

Ngày xửa ngày xưa, trước khi loài người xuất hiện, đức hạnh và những thói xấu sống lơ lửng xung quanh nhau và cuộc sống đối với chúng vô cùng chán nản khi chẳng tìm thấy việc gì đó để làm.

Một ngày nọ, đức hạnh và thói xấu tập trung lại và bàn về một trò chơi nào đó. Thông Minh đề xuất: "Chúng ta cùng chơi trò trốn tìm nào!". Tất cả đều đồng ý và vui vẻ bắt đầu trò chơi. Lý Trí la lớn: "Này các bạn, tôi xung phong làm người tìm, các bạn trốn đi nhé!".

Lý Trí đứng tựa vào một gốc cổ thụ và bắt đầu đếm: "Một, hai, ba…"

Đức Hạnh và Thói Xấu cuống cuồng đi tìm chỗ để nấp.
Dịu Dàng nấp sau mặt trăng.
Phản Bội nấp sau những vườn bắp cải.
Yêu Mến cuộn tròn giữa những đám mây.
Nồng Nàn trốn ngay giữa trung tâm của trái đất.
Nói Dối giấu mình phía sau của tảng đá nằm bên dưới của một hồ lớn.
Tham Lam trốn trong một bao tải…
Và Lý Trí đã đếm đến bảy mươi… tám mươi… chín mươi.

Lúc này, tất cả đều tìm được một chỗ ẩn nấp cho mình, ngoại trừ Tình Yêu. Tình Yêu không thể tìm cho mình một chỗ để trốn. Và đó cũng lý giải vì sao thật khó khăn để che giấu Tình Yêu trong trái tim mình.

Khi Lý Trí đếm tới một trăm, Tình Yêu nhảy đại vào một bụi hoa hồng gần đó và bị những gai nhọn đâm. Tình Yêu cố nén đau mà không lên tiếng nhưng lại được tận hưởng hương thơm quyến rũ của từng đóa hồng…

Lý Trí bắt đầu tìm kiếm. Lười Biếng được tìm thấy đầu tiên bởi vì Lười Biếng không có đủ năng lượng để tìm cho mình một chỗ nấp tốt.
Sau đó lần lượt Dịu Dàng, Nói Dối, Nồng Nàn, Yêu Mến… cũng được tìm thấy, chỉ trừ Tình Yêu.

Ghen ghét với Tình Yêu, Ghen Tỵ đã thì thầm vào tai của Lý Trí: "Tôi biết bụi hoa hồng đang ẩn giấu bạn Tình Yêu đấy".

Lý Trí bước đến gần và tìm kiếm. Lý Trí đã xới tung cả bụi hoa mà chẳng thấy bạn mình đâu bèn sử dụng một cành cây để tìm kiếm và dừng lại khi trái tim của Lý Trí bị những gai hoa hồng làm cho rỉ máu.

Tình Yêu xuất hiện với hai tay ôm mặt và hai dòng máu chảy ra từ đôi mắt. Trong lúc tìm kiếm, Lý Trí đã làm hỏng đôi mắt của Tình Yêu. Lý Trí khóc thét lên: "Tôi phải làm gì đây? Tôi phải làm gì đây? Tôi đã làm cho bạn mù. Làm cách nào khiến cho bạn thấy đường trở lại bây giờ?"

Tình Yêu nói: "Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi". Và đó là lý do vì sao Tình Yêu là mù quáng và luôn đồng hành với Lý Trí.
(ST)

câu chuyện tờ giấy trắng

Câu chuyện tờ giấy trắng
______________________________________________________________________

Con người ta luôn luôn chú ý đến những lỗi nhỏ nhặt, mà quên đi tất cả những phẩm chất tốt đẹp còn lại.

Có một lần, tại một trường trung học, ngài hiệu trưởng đến gặp các em học sinh để nói chuyện. Trong khi nói, ông giơ lên cho các em thấy một tờ giấy trắng, trên đó có một chấm tròn đen ở một góc nhỏ, và hỏi:

- Các em có thấy đây là gì không?

Tức thì cả hội trường vang lên:
- Đó là một dấu chấm.

Ngài hiệu trưởng hỏi lại:
- Thế không ai nhận ra đây là một tờ giấy trắng cả ư?

Và ngài kết luận:

- Thế đấy, con người luôn luôn chú ý đến những lỗi nhỏ nhặt, mà quên đi tất cả những phẩm chất tốt đẹp còn lại. Khi phải đánh giá một sự việc, hay là một con người, thầy mong các em sẽ chú ý đến tờ giấy trắng nhiều hơn là những vết bẩn có trên nó.

st

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2011

NEVER GIVE UP , MY LOVE

Never give up
__________________________________________________________________________

Không phải lúc nào cuộc sống cũng trải hoa hồng dưới chân bạn. Vậy làm thế nào để vượt qua những khó khăn thử thách trong cuộc sống là câu hỏi sẽ được giải đáp trong bài tri thức mới hôm nay.

Đã bao lần cuộc sống lấy đi của bạn những hạnh phúc ngọt ngào và ném trả lại cho bạn những cay đắng, tủi hờn? Đã bao nhiêu lần bạn muốn từ bỏ tất cả để mặc cho cuộc sống cuốn mình trôi về nơi vô định? Nhưng cũng đã bao nhiêu lần, bạn muốn dừng chân nhưng rồi lại quyết định mình phải đứng lên đi tiếp. “Never give up” (không bao giờ từ bỏ) là đức tính quý giá của con người, nó giúp ta vượt qua mọi khó khăn, trở ngại để ta trưởng thành hơn.

Trong cuộc sống, ai cũng có lúc khó khăn chỉ có điều chúng ta nhìn nhận nó dưới những góc độ khác nhau mà thôi. Nếu chúng ta đón nhận nó với ánh mắt bi quan, ta sẽ thấy chán nản và muốn từ bỏ. Nếu ta nhìn nó với con mắt lạc quan, ta sẽ thấy đó là thử thách giúp ta lớn lên. Chính vì vậy nên mới có câu: "Some people complain because God put thorns on roses, while others praise Him for putting roses among thorns." (Một số người phàn nàn vì Chúa đã đặt gai vào hoa hồng, trong khi những người khác lại cảm ơn Chúa vì đã để hoa hồng vào giữa đám gai).

Vì không bao giờ từ bỏ nên Lans Amstrong đã lập kỷ lục 7 lần vô địch Tour de France mặc dù mang trong mình căn bệnh ung thư quái ác.

Cũng giống như vậy, chàng trai mang tên Terry Fox người Canada đã chạy khắp đất nước (mặc dù anh đã bị cắt một chân vì bệnh ung thư khi 18 tuổi) để gây quỹ vì bệnh nhân ung thư. Cho đến nay, phong trào chạy bộ Terry Fox vẫn đang được tổ chức ở nhiều nơi trên thế giới. Đó là những tấm gương cho tinh thần “never give up”.

Trong tình yêu, đôi khi cũng có những khó khăn khiến bạn muốn từ bỏ nhưng hạnh phúc chỉ đến với những ai thực sự kiên trì. Trước khi định từ bỏ, bạn hãy thử nghĩ đến câu nói này xem sao, nó sẽ giúp bạn đưa ra quyết định một cách chính xác hơn: “Never say goodbye if you still want to try – never give up if you still feel you can go on – never say you don’t love a person anymore if you can’t let go.” (Đừng bao giờ nói lời tạm biệt nếu bạn vẫn muốn cố gắng, đừng bao giờ bỏ cuộc nếu bạn vẫn cảm thấy có thể tiếp tục – Đừng bao giờ nói bạn không còn yêu ai nếu ánh mắt của ai đó vẫn còn có thể giữ chân bạn).

Và cho dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, bạn cũng nên kiên trì, nỗ lực hết mình. Kết quả có là gì đi nữa thì bạn cũng sẽ không bao giờ phải ân hận và phải băn khoăn tự hỏi mình rằng nếu khi đó mình cố thêm chút nữa thì việc gì sẽ xảy ra.

Thông điệp cuối cùng mà Global Education muốn gửi đến các bạn và cũng là câu nói nổi tiếng của tổng thống Anh Winston Churchill là “Never, never, never give up”. Chúc các bạn thành công!

(Theo Global Education)
Bài viết liên quan : cuộc sống, hành động, hạnh phúc, niềm tin

Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2011

LỜI CẦU HÔN

Anh phân tích và giải thích về lĩnh vực tình yêu
Về hôn nhân và lĩnh vực gia đình
Quan điểm anh khác với quan điểm tôi
Anh tính thực dụng nhiều hơn là tình yêu .
Anh nghĩ hai người chỉ cần hợp hoàn cảnh
Không cần phải yêu cũng có thể lấy nhau làm vợ chồng
Chỉ cần có trách nhiệm với nhau là nên nghĩa vợ chồng
Tôi nghe xong là tôi không cảm thấy muốn nghe tiếp nữa
Vì ở anh tình yêu chưa có đủ lớn để vược qua sóng gió của cuộc đời .
Hơn nữa tôi cũng chưa từng yêu anh thì làm sao mà có thể thành .
Anh chưa đủ và chinh phục được trái tim tôi .
Vậy mà anh có thể cầu hôn tôi được chứ !
"Nếu em đồng ý cuối năm nay ta sẻ cưới nha " anh nói.
Trong khi tôi vội vàng bắt taxi về sau tiệt cưới
Đúng là đồ dở hơi hết nói
Bị tôi từ chối đến nổi quê .
Tự nhiên hôm qua lại gọi điện mời đi uống nước
Sau mấy lần bị từ chối đi uống nước nhưng sao lạ nha!
hôm qua vẫn gọi điện
Tâm trạng hôm qua cực kỳ buồn
Nên mình cũng nhận lời đi
Nhưng phải đợi mình gần một tiếng .
Đến nói chuyện
Lại tiếp tục chủ đề nói về lĩnh vực tình yêu
Thế là mình gáp ngủ biết ý cho mình về

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2011

Vẫn còn một tia hy vọng

Cảm ơn Ngài vẫn cho con một tia hy vọng
Cho dù một tia hy vọng nhỏ nhoi
Cho dù nếu có thể xảy ra nó chỉ là một phép mầu
Con vẫn còn hy vọng .
Bác sĩ báo vẫn còn cách điều trị khác
Khoảng cách sự sống hay là cái chết giới hạn trong 3 ngày
Vui vui mừng mừng vì vẫn còn hy vọng
Cả nguyên ngày nay tôi như người mất hồn
Buổi trưa nghe một tin như xét đánh ngang tay
Chú ngày mai sẽ được chuyển về nhà
Nhưng bây giờ thì có quyết định khác
Bác sĩ vẫn còn có cách chữa trị khác
Cảm ơn trời vẩn cho con một niềm hy vọng
Cho dù nó thật mong manh

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2011

chuyện chẳng lành

Tối hôm qua vừa nghe tin chú T bị lênh cơn co dật không rõ nguyên nhân vì sao .Thế là ba mẹ các cô chú chạy hốt hoảng đến nhà đưa đến bệnh viện DC cấp cứu đêm qua
    Chú đã bị tình trạng đau đầu chóng mặt  và lên cơn co giật nhẹ cũng vài hôm trước . Vợ con Chú đưa lên bệnh viện thì chú không chịu đi . Cơn co giật càng ngày càng mạnh hơn và kèm theo nôn mửa thì Mợ gọi điện cho anh chị em đến  thuyết phục  Chú đến bệnh viện .
    Thời nay còn có ngươi bảo thủ đến thế và chủ quan hết cở .Có bệnh mà không chịu đi viện ở nhà tự chửa bệnh cho mình .
    Đến bệnh viện bác sĩ không chuẩn đoán được bệnh gì . Để bệnh nhân cứ co giật càng ngày càng mạnh >thế là bác sĩ chích thuốc mê trong khi không rõ nguyên nhân căng bệnh .Đến lúc chú đi vào hôn mê sâu bây giờ không còn biết gì nữa.
     Đáng ra bác sĩ không chuẩn đoán được căn bệnh thì cho bệnh nhân chuyển tuyến trên ngay lập tức cấp cứu cho kịp thời .
      Thật là may chú chẳng sao đã cấp cứu kịp thời hút dịch ở nảo bây giờ bớt phần nguy kịch

      Cảm ơn Trời đã không cho con những ngày tồi tệ
      Rất may ngày cười của em con vẩn là niềm vui trọn vẹn
      Con đã nín thở để nhận được kết quả của chú hôm nay  ....
    
Ôi chao!buồn hết cở >Đám cưới em ba đã kém phần long trọng >kém đi niềm vui và không đầy đủ anh em . Vì nghe tin chú càng ngày càng xấu đi
Lạy Chúa con hy vọng đừng có điều xấu nhất xảy ra
Ngày em con xuất giá là ngày chú ra đi sang thế giới khác
Không ! sẽ không là như vậy sẽ không là thời gian nay.
Chưa đến lúc Chú ra đi >chú nói rằng chú chỉ trông chờ ngày cưới của cháu mà

Chú sẽ không chết! ngay mai là ngày cưới của em ba
Chú còn phải dự đám cưới của cháu nữa chú đã hứa với cháu rồi cháu thích gì chú cũng chiều chú sẽ lo hết nếu cháu cưới năm nay>chú thách đố cháu vậy mà
Chú không được thất hứa
Chú sẽ vượt qua giai đoạn khó khăn nay
Chú cố lên nhé!chú không được buông xuôi

Lời nhắn nhủ bạn thân thương

Bạn thân mến!
Bạn tạm biệt tôi và gửi lời chúc tôi những gì tốt đẹp nhất dành cho tôi .Tôi cũng vậy mong là bạn luôn vui vẻ hạnh phúc và luôn mạnh khỏe sống lạc quan yêu đời hơn .
Không chán nản bê tha
Không cố gắng nhưng gì không có thể
Bởi vì sẽ càng làm tồi tệ
Không lo lắng nhiều cho người khác
Hãy tự bảo trọng bản thân
Không ! uống rượu uống bia
Hãy lo uống thuốc đầy đủ đúng giờ
Hãy đơn giản hóa vấn đề phức tạp

Bạn bị luôn coi và bị nghi kị về giới tính
Cũng bởi tại vì bạn luôn làm phức tạp hóa vấn đề
Một vấn đề đơn giản bạn muốn xé nhỏ thành mười
Vì cái tính hay quan tâm đến người khác thái hóa
Cộng thêm tính cả nể
Cộng thêm cá tính đặc trương,
Phong cách mạnh mẽ của XMen
Tại cái tính ương ngạnh khó bảo, bệnh sỉ cao
Nên đã xảy ra nhiều tình huống không hay...
Bạn có biết bạn kết thân thái hóa với người bạn thời gian
Mang tiếng tăm lẩy lừng
thì bạn đã thấy rồi đấy
Có kết cuộc nào đẹp ?!
Đều mang tiếng mang tai
Bạn là người bị tổn thương nhiều nhất
Bạn của bạn cũng không kém phần nghiêm trọng


Tôi không trách và kết tội bạn tôi chỉ ước mong bạn luôn vui tươi khỏe mạnh hạnh phúc nên tôi muốn bạn xem lại những gì đã vấp phải thì đừng bao giờ đi qua lần nữa .

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2011

CẢM GIÁC

Một ngày mới đã đến không có tia nắng không mặt trời . Dường như ,ông Trời cũng hiểu thấu lòng em cũng đồng cảm xoa dịu nổi buồn sâu lắng .
Mỗi khi em buồn tâm hồn cảm thấy trống rỗng thì bầu trời cũng âm u gió thổi vù vù .Mỗi khi nỗi buồn lên đến tột độ không muốn làm bất cứ một điều gì nữa chỉ muốn nằm bất động ngủ một giấc thật sâu thì trời sẽ đỗ cơn mưa thật to và dài .Để gột rửa sạch nổi buồn Và em cũng có một ngủ ngon không bị ai quấy rầy không phải làm việc bởi vì mưa không có việc để làm .
HHiii thích thật!.....
Có người nhìn nói em là" con Trời "còn em em nghĩ ai cũng là con Trời và của ba mẹ cả mà thôi. Vì sinh ra bởi Đức Chúa Trời mọi tạo vật cũng bởi Ngài mà ra .
Anh có tin không?
Có bao giờ anh tự đặt câu hỏi:
" Mọi vật sinh linh trên cỏi đời này bởi đâu mà ra? "
Còn riêng em nghĩ :"chỉ có một bàn tay thần bí tạo nên mới có. Em tin đó chính là Đức Chúa trời"
Nhưng đối với em Ngài ưu đãi hơn vì là đứa con đặc biệt nhỏ bé yếu đuối nên Ngài quan tâm hơn nghĩ đến thế thế thôi là em đã sướng rân cả người rồi nổi buồn nó dần tan biến . Cảm thấy có ai đó quan tâm và cùng đồng cảm với em Cho dù đó là vô hình thì em cảm thấy hạnh phúc lắm rồi còn nhưng điều khác em không còn suy nghĩ đến nhiều nữa. Họ không quan tâm không quý trọng mình thì cũng không thành vấn đề gì nữa ...
Có ông Trời thương yêu quý mến thì nhất còn gì hơn nữa phải không anh? Bên cạnh còn những người bạn thân yêu còn quan tâm tôn trọng thì còn gì buồn nữa nhỉ?!
Không khí ngoài trời thật trong lành và mát mẻ ,cơn mưa đã làm dịu đi cơn khát của cỏ cây của muôn loài thụ tạo . Còn riêng em em cũng được mát da thịt và tắm mát cả tâm hồn .....













Nửa vui nửa buồn

Vui buồn buồn có ai hay


Vui vui với niềm vui em gái nhỏ
Hạnh phúc cầm tay trao nhẫn thề
Trọn đời có nhau không thay đổi
Yêu thương và tôn trọng nhau đến trọn đời
Dù ốm đau lúc khó khăn hay hoạn nạn.
      Còn mình chơi vơi với ngã đời cô quạnh

Thứ Ba, 12 tháng 7, 2011

khung trời bình yên

Không ồn ào là tỉnh lặng
Không náo nhiệt là bình yên
Không ai bên cạnh là một mình
Một mình thì cũng có cái hay của một mình.
Tỉnh tâm cho tâm hồn thanh tịnh
Tỉnh dưỡng thân xác yếu gầy mong manh
Tỉnh !tỉnh !


không mù quán vì chữ "tình" phải không anh ?!

Bài thơ con cóc

                Có một buổi chiều gió hiu hiu
             Rủ nhau đi tiểu thế là yêu...?!

Buồn ơi là buồn

Giá như ta không suy nghĩ
Giá như ta không biết chi
Giá như ta không nghe gì
Giá như ta không thấy chi chi
Thì ta là người vô tư rồi nhỉ !
Thì ta không biết buồn biết giận ai bao giờ



!

Thứ Hai, 11 tháng 7, 2011

nhận thức về bạn tốt và bạn xấu

Chiều chiều hôm trước gió hiu hiu
Thích ra biển tắm nghịch lìu
Cùng vui thật nhiều nhưng sau cũng lắm điều hiu.
Cứ tưởng là mẹ cũng đi tăm biển buổi chiều đó
Vì thấy mẹ đi ra ngoài cùng với cháu,em và dì
Nhưng không phải mẹ đi biển mà đi chợ
Thế là làm mẹ đi chợ về
Một mình đứng đợi cả buổi chiều
Con thật có lỗi phải không mẹ yêu!
Mẹ yêu ơi! con xin lỗi
Con thấy xót xa khi biết mẹ đứng đợi con nhiều .
Nhưng điều mà làm con buồn là câu nói hổn của em con ....
     Thế lon ton lên nhà tăm rửa soạn đồ
     Vì trời chuẩn bị chuyển cơn mưa
     Mình cầm điện thoại định gọi thế là có cuộc gọi đến
     Mình biết là mọi người đợi mình xuống ăn
     Nhưng thật xin lỗi mình không thể.... 
     Cơm chưa nâu xong
     Nhà cửa bề bộn
     Nên không xuống ăn cùng các bạn được
      Mong các bạn thông cảm giùm cho


Có thử thách thì mới biết bạn nào là tốt bạn nào là xấu mình không đáng chơi
Mình đi cùng chú xuống biển gặp  bạn củ của chú thì thấy bạn đến chúc chào ly bia
Mình cũng giới thiệu đây là chú và bạn chú
Nhưng khi mình lên xe về thì lai nhận ngay cuộc điện thoại của một người bạn khác  đang  trên  đường chạy từ vinh về
Hỏi mình đang đi với anh nào dưới biển ......
    Có những lúc sao mình lại hư hỏng tồi tệ uống rượu để đến mức cho say đến lúc không biết gì
    Nhưng sao chả hiểu chuyện gì người ngoài ai cũng biết chuyện mà cũng lạ chuyện gì xảy ra ai cũng biết là sao vậy?
    Mình vô tư không suy nghĩ nhiều và bỏ qua mọi chuyện  nữa nhưng sao bạn ấy lại tiếp tục làm cho mình lại phải suy nghĩ về bạn vậy? Tại sao bạn lại làm cái chuyện trẻ con  đến thế .....
    Mình cảm thấy càng ngày mình thấy bạn càng đáng sợ . Chuyện đó bạn còn có thể làm thì chẳng có chuyện gì bạn không làm đuợc . Mình không tin là vô tình chỉ là trùng lập như vậy......
                    Mình còn cảm thấy đáng sợ hơn là những người bạn chơi trước đây đã quá thay đổi
 đến nổi mình không nhận ra người bạn đó đã từng là bạn mình nữa .
              Về lối chơi lối sống , tất nhiên trước đây cái cách cư sử cũng làm nhiều người hiểu lầm nhưng không như bạn bây giờ tôi thấy bạn rất tệ  hại ngay về cách nói chuyện cũng như nhưng gì bạn đã gây ra mâu thuẫn nhiều vấn đề nên có nhiều điều không hay đã xảy ra và có rất nhiều sự đàm tếu về bạn
               Bạn đã làm tôi mờ dần về hình ảnh  của bạn . Bạn muốn lưu lại nhưng kỷ niệm đẹp về những người bạn ta ư? muốn làm buổi sinh nhật cho mình một sư bất ngờ và đầy lãng mạn với nhưng người bạn thân thương ư?!
               Đồ giả dối! tất cả đều là giả dối
               Những người ban tốt mà hiểu nhau và chơi với nhau chân thành thì sẽ không cư sử  như hôm nay.......
       Tính mình không thích nói đùa hoặc có những hành động  mà làm tổn thương người khác cho dù đó là người tôi không thích .Nên cứ nghe nói đùa thôi  và những câu nói đầy khiêu khích là mình đã thấy sợ .......   
        Lý do mà tôi và những người bạn của tôi .Ai cũng thấy e ngai không thoải mái và không thấy thích người bạn đó đi cùng
        Cảm ơn nhưng người bạn đã quan tâm đến tôi sống vì tình bạn chân thành và tôn trọng  ý kiến lẫn nhau ,có quan điểm giống nhau
         Có vài người thì điện thoại hỏi tôi có đi không ?
         Tôi trả lời" không đi nếu có người đó đi cùng"
          Bạn tôi cũng đồng tình đáp :"em cũng vậy nếu chị đi thì em sẽ đi cùng .Đi có ngươi ấy em cảm thấy không thoải mái em  không thích đi , chơi bạn bè bình thường uống cafe thì được chứ chơi thân thì em không chơi nhất là  đi nhưng cuộc đi chơi như thế này ..."
          Bốn người bạn chúng tôi đều có quan điểm tương đồng giống nhau
          Phân tích trắng ra thì nếu người ấy là một người có lòng tự trọng và hiểu ý không làm khó lẫn nhau thì tự động rút lui chứ không cố ý ngồi lì trên xe để đi như vậy . Trong khi có 4 người đi mà dự định là 7 người bạn thân cận đi làm sinh nhật cho mình .Tôi thật sự đánh giá cao về con người này 
           "bắn một mũi tên trúng hai đích"
   Có câu:
           "Muốn biết bạn là người như thế nào 
           thì nhìn vào những người bạn của bạn
           thì tôi sẽ biết bạn là người như thế nào "
    Bạn đã xem tôi chẳng có ý nghĩa gì với bạn thì tôi chẳng cần bạn có ý nghĩa gì trong đời của tôi ...

ký ức thời thơ âu

                              Gặp ma lần 1
Từ cái thuở tuổi ấu thơ .
Tôi từng biết sợ nhưng cũng lì
Lúc tôi khoảng 8 tuổi đã biết chạy xe đạp từ nhà đến trường . Ngôi nhà gia đình tôi sống là  khu tập thể ở ngỏ hẻm thứ hai rồi mới đến con đường nhựa thẳng tắp sạch sẻ , hai bên đường  là hàng cây cổ thụ  rất ít người qua lại . mình cũng nghe hàng xóm kể nhiều ma cụt chân ở đó vì rất nhiều người chết do chiến tranh .Là trẻ con nên nghe xong  vẩn thấy sờ sợ nhưng  vẫn không tin ,sao mà đi qua con đường đó vẫn cảm thấy lành lạnh .Chiều hôm ấy, lúc tan học về tôi đạp xe về như sao chẳng có một bóng người .Gió thôi mạnh nhưng rất may lại xuôi chiều hướng đi nên không phải mất sức đạp. gió thổi mạnh có những lá cọng rơm cuộn tròn và  nhưng có một cục đen xì hình quả cầu nhỏ và nhiều cục tròn khác cư lăng tròn theo chiều gió , gió cuốn cả cát bụi bay mù mịch như trời sắp đổ cơn mưa . Nó như bám theo mình lăng sau lưng rồi vượt qua mặt mình , lúc ấy mình lại tò mò không biết đó là cái gì ? nó cứ đuổi theo mình rồi  nó lại tụt lại ở phìa sau lưng . Nghĩ lại câu chuyện người hàng xóm kể tự nhiên thấy rùng mình .
    Thế là quyết định không để ma đuổi theo mà mình phải đuổi theo con ma thì con ma mới sợ
     Mình chạy chậm lại cho nó vượt qua mặt , mình chạy đuổi sau lưng cục  đen  hình quả cầu nhỏ ấy và những hình quả cầu vàng khác nữa .Nó lăng nhanh thì mình chay nhanh theo , nó lăng chậm thì mình chạy chậm theo , nó giường như dừng lại thì mình cũng dừng lại
     Từ từ hình quả cầu vàng tang biến trước >mình cứ chạy đuổi theo như vậy nên mấy con ma nó sợ mình luôn hay sao ấy ?!đến gần cuối ngã rẻ là cái cục đen đen tròn tròn làm mình sợ nhất cũng thấy biến đâu mất .
     Về đến nhà là mình thở hổn hển .
 Mẹ ra hỏi :" con đã đi học về rồi hà ?"chưa kịp trả lời mẹ hỏi tiếp :"con có mệt không sao thấy con thở dữ vậy? mà sao chạy như ma đuổi vậy con ?"
 "  oh ! không! con đuổi con ma đó chứ!" thế là mình kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe . Mẹ nghe xong rồi mỉm cười xoa đầu rồi nói:" con thật là....."
                                                                                                                                                                             Gặp ma lần 2
 Thế là ba mẹ nghĩ chế độ 11/6 hưu không làm việc nhà nước nữa đi ra làm kinh tế . Cả nhà mình chuyển đi nơi khác mình còn nhớ như in khi đấy mới có 3 chị e gái ,bé e thứ ba là khó tính nhất hay khóc nhè làm mẹ dư khổ đi đâu cũng theo hết không cho mẹ đi đâu ra khỏi nhà . Mẹ đi đâu ra khỏi nhà có việc thì cũng trốn đi  . Có lần làm mình dư khổ e ba khóc đến nổi mình phải bồn ra ngoài đường mà ngóng mẹ về , khiếp! cái nết khóc của e ba đi đó nhưng hôm nay cũng lấy được chồng rồi .
    Nhà tập thể  lúc bấy giờ hoang vắng lặng tất cả chỉ còn là hoài niệm ký ức thời thơ ấu . Chuyển nhà sang một nơi khác mọi  thứ đều lạ đều khác mọi tiện nghi trong nhà củ bây giơ bị đảo lộn hết . Ngôi nhà mơi rộng hơn có sân rộng có nhiều cây ăn quả như xoài , mận (roi) hồng và xanh rất ngọt , hai hàng dừa bao quanh hết khu vườn . Phía sau nhà có hồ cá và trang trại chăn nuôi heo . Phía hông nhà là ao hoa súng , phía trước nhà là con kênh nhỏ có cái cầu bắt qua  cảnh rất ngũ tình mình đã có bao nhiêu niềm vui thú vị ở nơi đây . Ngay cả cầu tiêu cũng rộng và thoáng mát thoải mái đến nổi ngồi ị còn có thể ngắm được cảnh thiên nhiên phong phú , ngắm một vườn xoài triểu quả và cá bơi lội dưới ao ,ngắm được luôn cả  một bầu trời trong xanh thoáng mát , ngắm trăng và ngắm sao trên trời .
    Hôm nọ đột nhiên mình bị thay đổi giờ vệ sinh không biết sao cái bụng dở chứng như vậy thường là mình đi lúc sáng hoặc lúc trưa tự dưng bữa  hôm đó bất chợt lại muốn đi ị buổi tối . Tính mình chẳng thích rủ rê ai đi cả vì sợ phiền toái .>thế là tự lấy đèn pin đi một mình mà nhà vệ sinh thi cách nhà hơn 500m . Phải qua một cái nghĩa địa rồi mới đến đó được vì đó là nhà vệ sinh công cộng mà cả xóm đều đi ở đó cả nên con đường đến  đó không gặp gì khó khăn khi mùa nước nổi .Qua cái cây cầu khỉ bắt qua nghĩa địa đi đến nhà vệ sinh trên ao còn gọi cầu cá . Đi giữa cầu  khỉ lại nghe tiếng rào rào như có ai ném đất và một bóng trắng cứ phất phơ trên cây khi dọi đèn thì chẳng thấy gì nên mình cứ đi tiếp nhưng vẩn thấy ớ lạnh sau gáy ...
        Cuối cùng cũng đến nơi .
          Quái lạ !Mình  ngồi mãi mà chẳng ị được có lẽ lúc nảy mình sợ quá  nên tụt ...luôn không ị được .
Thế là mình bày trò chọc mấy con cá  bơi lôi như tranh nhau cái chỗ dưới cầu  nơi mình đang ngồi .
          Mình quyết định đi tìm mấy cục đất và giả vờ ngồi trên cầu quăn đất xuống cá tưởng mồi đớp lia lịa chính vì vậy làm mình bật cười và sự sợ hải đã dần tan biến thế là lấy lại cảm giác mắt đi cầu ....
          khi quay trở về mình cũng đi qua cái bãi tha ma đó nhưng thấy không sợ như lần đầu khi đi . Chính vì vậy nên con ma nó không ghẹo mình nửa không có tiếng  rào rào trong màn đêm lạnh lẻo nửa và bong trắng phảng phất nữa  có lẽ ma cũng bó tay với cái lì của mình luôn ....


Thứ Tư, 6 tháng 7, 2011

số phận cây tầm gửi

Thân cây mỏng manh vừa bé nhỏ
Chỉ sống nhờ trên thân cây khác mà thôi !
Sống chết là do số phận thân cây được gửi
Xanh tốt đôm hoa kết quả hay không
Cũng là nhờ thân cây có tốt .
           Em ước em là thân phận cây trầu ,
           Anh là thân phận cây cau ,
           Dù em có sống bất cứ nơi đâu ,
           Quấn  thân cau hay vách núi góc tường ...
           Thì chúng không thể thiếu nhau được
           Có trầu thì không thể thiếu cau,
           Có cau thì không thể thiếu trầu trên mâm
           Vì thiếu nhau thì không còn thi vị ....
       Em không muốn sống như loài cây  tầm gửi
      Chỉ sống nhờ sự ban phát sự sống và cái chết .
      Vì nó không có vị của tình yêu ,
      Nếu có chỉ là vận may rủi ,
      Hay chỉ là trách nhiệm mà thôi .
      Bởi cây  có sống thiếu cây tầm gửi
      Cây vẫn sống xanh tươi
      Còn riêng cây tầm gửi ,
      Nếu rời xa cây là cũng là ngày
      Nó  kết thúc cuộc đời tội nghiệp.
                 Cây tầm gửi ơi! là cây tầm gửi !
                  Em chỉ là cây ký sinh mà thôi
                  Em  không làm lìu là cây tầm gửi !
                  Còn anh đừng xem em như là cây tầm gửi
                   Và anh đừng là cây dễ gửi nha anh !

Thứ Ba, 5 tháng 7, 2011

tình yêu - hạnh phúc và bất hạnh

TÌNH YÊU là
        yêu  gia đình , ba mẹ  các a chị e .
BẤT HẠNH là
         Luôn luôn so sánh giữa giàu và cái nghèo ,
           sống không thỏa mãn được những gì mình đang có .
         Đứng bên ngưỡng cửa hạnh phúc mà không tài nào có được.
      Ví dụ như câu chuyện của người bất hạnh đây " Nó chỉ được đứng  bên cạnh nhìn nhận thứ tình yêu ấy của một gia đình hàng xóm với nổi khát khao cháy bỏng muốn được sống có tình yêu  và một gia đình thật là freindly . Hoàn cảnh của gia đình hàng xóm cũng khá đặc biệt họ lại vươn lên trên cuộc sống khắc nghiệt nhưng vẫn vui vẻ hạnh phúc, thành công  trong đời sống và xã hội, vì sự  tư duy và tư tưởng tốt đẹp thôi vào lòng trẻ thơ như một người bạn thật thân tình  và biết quý trọng thương yêu nhau từ cái nhỏ nhất  . Nổi khát khao ấy cứ càng ngày một lớn lên trong tìm thức, muốn  có được tình yêu ấy trong tương lai và cứ thế nó càng ngày càng  đi tìm Hạnh Phúc v.v.....
                     HẠNH PHÚC LÀ GÌ?
                               Là khi  đồng cảm chia sẻ với người bất hạnh .
                           Là khi tìm được sự sống giữa cái chết .
                           
                           Là khi tình yêu vừa hé nở ,
                               Là lúc nhận lời yêu .
                           Là khi cầm tay nhau tiến đến bàn thờ  tuyên thề ,
                               Là khi có mầm sống trong con người e,
                           Là khi sắp được lên chức ba mẹ ,
                               Là khi lên chức ông bà nội ngoại .
                          Là khi ta có một gia đình "freindly and lovely" v.v...


yêu cho biết bao đêm dài.......
yêu cho đến nồng say......
yêu cho thấy bao lâu đài tình ái.......
        Một điều ước thật đơn giản  có a trong đời
                                             Nhưng thật là khó ! tìm đâu ra ?

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

Tôi với tôi

         Đêm Sài gòn hiu quạnh, tôi với tôi giữa bốn bức tường lạnh lẽo không một tiếng bước chân không một tiếng động của âm thanh tấp nập xe cộ chỉ có loang thoáng tiếng gió rì rào qua khung cửa và tiếng vù vù cánh quạc máy ,hai âm thanh hòa lẫn như bản hòa tấu của  khí trời .Trong tôi dường như rống rổng giữa khoảng không của thời gian.Cái nổi buồn chống vắng.Cái nổi nhớ vô định tràn về như cơn bảo tố vầy xéo trong tâm hồn vô lối, nhỏ bé tội nghiệp.Đã và đang giằng xé giữa tiếng nói của con tim và cái tôi trong tâm khảm...
         Ai cho tôi biết tình yêu là gì?tình yêu là một thứ tình cảm vô định?
            Quan điểm của riêng tôi:                   
                                    Yêu không phải vì a giàu có nhà lầu xe hơi
                                 Yêu không phải vì a lắm tài nhiều tật
                                     Yêu không phải vì a đẹp trai ga lăng lắm e theo
                                 Yêu không phải vì những lời nói mỹ miều e theo    
                                      Mà vì a chính là a chứ không phải là ai khác,
                                                   hay là vật - vật giá vô tri nào.
                                 Đó chính là tình yêu không biên giới ,
                                      Không có khoảng cách không gian và thời gian . 
Phải chăng tình yêu ấy tồn tại trong tôi làm nổi nhớ cứ cào xé tôi từng ngày....Đầu óc tôi quay cuồn bấn loạn vì cái tính hay nghĩ  cho nên cái đầu đau âm ỉ .Tôi quay cuồn không phải vì tình mà vì hay suy nghĩ đến tương lai và sự nghiệp cư nghĩ thế  co lẽ tôi hơi khô hơi cứng nên bây giờ  tôi sắp trở thành que củi không hồn...
                 Tôi đã trãi qua 32 tiếng hành trình đi tìm cánh cửa tương lai và sự nghiệp.chuyến đi xuyên việt mệt nhoài .Còn bây giờ mất ngủ vì lạ nhà lạ cửa vì nghe tiếng rì rào của gió giữa đêm khuya một mình trong căn phòng vắng lặng  lạnh hết cả người .Thôi dù sao đi nửa mình phải cố gắng nhắm mắt một chút cho đêm dài qua nhanh sáng mai minh con nhiều việc phải làm.

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Trưa nhạt màu

      Ánh nắng nhạt màu tỏa xuống mặt đất như cái hôn a nhẹ lên má e,đất hừng hực bốc hơi  nóng chạm vào làn da mong manh làm mình khó chịu . 
      Trời oi bức quá ! ước gì có một làn gió nhẹ  nào khẻ thổi vào lòng mình nhỉ?!....
      Mặc dù,mình ở trong phòng 45 có máy lạnh nhưng sao mình cảm thấy cái đầu của mình như đang bóc khói . Ôi! cái đầu của mình sao mà nó đau dữ vậy!  Cả người nửa tay chân  chỗ nào cũng đau . Ngày mai 5h sáng là mình lên xe vào Sài Gòn một hành trình 1 mình dài ngày thế này thi không biết mình có ốm ra không nửa sao  tâm trạng mình giờ này sao ấy bồn chồn xen lẩn mệt mỏi buồn buồn nhớ nhớ....
    Tất cả vì tương lai con em sao nay mình sẻ không nằm đây mà than thở .Mình phải về thôi về làm việc sắp xếp cho chuyến đi ngay mai