Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012

cảm nhận

Ánh nắng chói chang giữa buổi trưa thang11 ,Trời vẫn nắng nhưng không khí vẫn cảm thấy se lạnh ,lạnh đến buốt cỏi lòng.
Những ngày hôm qua là những ngày mà tôi cảm thấy tồi tệ vậy cái sự tồi tệ ấy đến từ đâu ?! Từ cái sự thiếu hiểu biết lẫn nhau ,dẫn đến không biết thông cảm và tha thứ những lỗi nhỏ nhặt nhất nên hay nổi nóng , tức giận mà tức giận là nguyên nhân xảy ra những điều tồi tệ còn có thể gọi địa ngục trần gian . Bạn thử quan sát kỹ vẻ mặt nóng giận và so sánh bạn sẽ thấy không có cách mô tả nào hay hơn là hình dung một ngọn lửa nóng khủng khiếp đang nung đốt trong con người . tôi gọi là "lửa giận",hoàn toàn xuất phát từ sự liên tưởng dễ nhận thấy,không chỉ là không đề cập đến kiến thức vì người có kiến thức chưa chắc có hiểu biết>.
Trước đây bà bánh xèo cứ dạm hỏi cho người em trai đến tán tôi nhưng mình không thích mình cứ tránh không thích đề cập đến chuyện ấy . Thế nên chuyển qua thợ T mình sao lại có người vô công khống nghề đến mức vậy hú hí sút nghĩ việc >thế nên T định mượn cớ ly do là ba không cho đi làm nữa vì về khuya, định lợi dụng lòng tốt của mình để phá hộp đồng giao kèo từ trước . Trước khi đến làm mình đã thử tay nghề mình thấy đang còn kém cần phải học kèm thêm >nếu làm lâu dài thì mình nhận làm còn làm một hoặc hai tháng thì mình không nhận.Vì mất công đào tạo con tiền lương mình giữ lại đến cuối năm thanh toán lương và tiền thưởng. Mình đã cho mấy ngay ở nhà suy nghĩ . Nếu chấp thuận thì đi làm . Nhưng hôm nay lại trở quẻ lấy lý do đi về khuya có người theo nên sợ ba không cho tiếp tục đi làm. Mà trước khi đến làm thì nhờ mình tạo điều kiện ở lai cho tiện công việc khỏi công đi đi về về nhưng hôm nay lấy lý do là ba không cho ở lại nên về tối nguy hiểm xin nghĩ mình thây không hộp lý nên quyết định không thanh toán lương vì không làm đúng những điều giao từ trước trừ khi làm đến cuối năm rồi thanh toán . Nhưng T đã biết việc mình làm là sai nhưng vẫn ra mách với bà bán bánh xèo không biết gì thì lai đi nói lung tung nói mình là người quá đáng không có đạo đức nhưng họ có biết là những lời nói thiếu hiểu biết đó đã làm mất danh dự của tôi và chính họ là người thiếu đạo đức trách nhiệm về câu nói của họ.
Tôi nghe xong những lời vu khống về mình thì cơn giận như lửa bùn phát trong tôi tôi như muốn thiêu trụi tất cả...Tôi muốn chửi bới cho hả giận. Máu nóng đã xông lên đến đỉnh đầu nên trong thâm tâm tôi lúc ấy thể nào phải xông ra mà chửi một trận cho hả giận nhưng tôi sực nhớ đến những điều đáng tiết qua những lúc giận dữ làm mình không kiểm soát được lời nói cũng như hành động sẽ phản ứng ngược lại mình sẽ là người sai. Mình đã lấy lại bình tỉnh không cho cơn giận lấn át lý trí . Đến chỉ cần nói một câu mà họ cảm thấy không muốn hiểu nửa thì tôi cũng không cần nói thêm gì nữa. Chứng thực kết quả thật đáng ngạc nhiên cái gì cũng sẽ làm sáng tỏ qua thời gian và những khoản khắc lắng động họ với nhận ra đâu là đúng đâu là sai. Điều quan trọng họ cũng đã biết sai nên tôi cũng cho qua mọi sự trong lòng tôi cũng cảm thấy nhẹ nhỏm hơn bao giờ hết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét