Thứ Hai, 20 tháng 6, 2011

Trưa nhạt màu

      Ánh nắng nhạt màu tỏa xuống mặt đất như cái hôn a nhẹ lên má e,đất hừng hực bốc hơi  nóng chạm vào làn da mong manh làm mình khó chịu . 
      Trời oi bức quá ! ước gì có một làn gió nhẹ  nào khẻ thổi vào lòng mình nhỉ?!....
      Mặc dù,mình ở trong phòng 45 có máy lạnh nhưng sao mình cảm thấy cái đầu của mình như đang bóc khói . Ôi! cái đầu của mình sao mà nó đau dữ vậy!  Cả người nửa tay chân  chỗ nào cũng đau . Ngày mai 5h sáng là mình lên xe vào Sài Gòn một hành trình 1 mình dài ngày thế này thi không biết mình có ốm ra không nửa sao  tâm trạng mình giờ này sao ấy bồn chồn xen lẩn mệt mỏi buồn buồn nhớ nhớ....
    Tất cả vì tương lai con em sao nay mình sẻ không nằm đây mà than thở .Mình phải về thôi về làm việc sắp xếp cho chuyến đi ngay mai

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét